Du học sinh: Cái mác Việt Kiều bị xa lánh

"Khi tôi đang viết những lời này là tôi đang khóc và muốn viết ra những tâm tư kìm nén bấy lâu khi mang mác "Việt kiều" .

132 1 Du Hoc Sinh Cai Mac Viet Kieu Bi Xa LanhCũng gần 3 năm, kể từ khi quyết định bước chân sang nơi này.

3 năm ở Nhật là quá đủ cho tôi nhận ra rằng, chẳng có ai, chẳng có nơi nào quý giá khi ta gục ngã mệt mỏi nhất để ta dựa vào đó chính là "GIA ĐÌNH". Sang Nhật tôi nhận ra rằng ngày xưa có tiền cũng muốn vui cùng bạn bè mời này mời nọ, đi chơi cấc kiểu.

Sang Nhật rồi, dòng tin nhắn hỏi thăm nhau cũng không có, gần về rồi thì nhắn tin "mày có khỏe không" abc các kiểu hỏi mua này mua nọ bên Nhật có tốt không.

Bạn có biết rằng khi tôi buồn nhất ai động viên tôi. Khi khó khăn nhất ai giúp đỡ tôi, nếu bạn làm được cho tôi thì tôi sẵn sàng đền đáp không suy nghĩ.

Bạn có hiểu rằng tiền hôm nay tôi có cũng là giọt mồ hôi lẫn nước mắt như ở nhà bạn làm ra thôi. Nhưng bạn hơn hẳn tôi vì ở đây lòng từ trọng bị chà đạp cũng cố mà kìm trong lòng không thì về nước nếu cố đáp trả lại.

Các bạn ở nhà làm không thích thì đi chỗ khác. Còn tôi không có quyền lựa chọn bạn hiểu không.

Sang đây nhiều tiền ư, bạn có biết trước khi sang được Nhật tôi cũng phải bỏ một số tiền lớn, học hành, chịu khó đợi ngày bay mới sang được Nhật. Đâu dễ dàng, sung sướng như bạn nghĩ.

Nhiều tiền hơn một số bạn ở Việt Nam tí thôi, nhưng sao khi về nước là phải quà này quà nọ. Qùa đắt tiền, hàng hiệu. Đi làm để kiếm tiền trả nợ cho cha mẹ và cho tương lai của tôi, mà đâu phải để về mua quà để lấy lòng mọi người. Bạn đã tự hỏi bạn cho tôi được bao tiền và giúp tôi được gì?

Tiền tôi có hôm nay đánh đổi quá nhiều mới được...

Nêm tôi rất trân trọng đồng tiền tôi có hôm nay và tôi sẽ cho đúng người. Sẽ có những lần vấp ngã, buồn đau thế này để ta trưởng thành và chín chắn hơn trong cuộc sống.

Cảm ơn những người đã luôn bên tôi đến giờ phút này và câu chúc bình an cho những người đã rời xa tôi...."

-----------

Những ngày dịch Covid-19 xảy ra, mọi người muốn về nước lắm, nhưng rồi mọi người cứ Việt Kiều này Việt Kiều nọ. Không còn là auto giàu nữa mà là mang dịch bệnh về cho đất nước. Chẳng ai muốn thế cả, xin mọi người hãy hiểu và thông cảm cho những du học sinh

Huyền Bibi

Nguồn: Người Việt ở Nhật Bản


© 2024 | Thời báo MỸ



 

Bài liên quan