Thủa ấu thơ, trong mắt trẻ, mẹ cha là người biết mọi thứ, mạnh hơn tất cả. Cha mẹ là hai ngọn núi, che chở, mang lại bình yên cho đứa con.
Trong khi nhiều nước tìm cách giữ gìn, phục dựng yếu tố lịch sử, cổ kính để phát triển du lịch, thì chúng ta lại chạy đua đô thị hóa.
Trải qua hơn ba mươi năm trong đời, giờ phiêu bạt nơi xa, cứ mỗi lần Tết đến tôi lại không quên được những ngày xưa yêu dấu, chiều ba mươi Tết mẹ chuẩn bị một nồi nước lá to đùng cho cả nhà tắm.
Cha bệnh nặng, tiên lượng xấu, nhiều người vào "uốn nắn" chị hãy L. bỏ qua tất cả, về thăm cha lần cuối... Nhưng chị không thể làm được.
Cứ Tết đến, những kỷ niệm Tết xưa từ ngày thơ bé lại hiện về, gợi nhớ nao nao…Xin kể lại cái Tết của nhà mình vào trước cách mạng 1945.
Tôi rất ngạc nhiên khi các chị em đi chợ Tết mua giò cả cái, mua thịt mấy cân, gà thì 2-3 con.
Tôi tủi thân ghê gớm khi thấy nhiều đồng hương của mình tỏ ý kỳ thị những người ở xa về ăn Tết, gọi chúng tôi là "kẻ mang dịch COVID-19 về cho quê nhà".
Tôi đã tưởng cuộc hôn nhân của mình với vợ sẽ không có gì lay chuyển được, nào ngờ…
Tôi từng từ chối nhiều tấm chân tình của các cô gái để tìm kiếm một người xinh đẹp, giỏi giang.